TUỔI TRẺ VIỆT NAM hội nhập trên nền bản sắc văn hóa dân tộc

Thanh niên (TN) là lực lượng xung kích trên mọi mặt trận, là lớp người nhạy cảm với cái mới, cái lạ. Lớp người khó chấp nhận sự trói buộc và trì trệ, lớp người đầy tâm huyết và hoài bão, thích được khám phá không ngừng tiến lên phía trước. Có thể ví thanh niên như hình tượng con rồng vươn lên mây xanh.

 

       Thời đại mới, vận hội mới là đích hướng tới của TN. Trước bối cảnh mới, TN thường băn khoan với những câu hỏi lớn. Một câu hỏi chung của thanh niên sinh viên hãy trả lời trước khi đi vào giải đáp những câu hỏi cụ thể đó là vì sao TN cần phải nghiên cứu thời đại. Câu trả lời theo tôi sẽ là:

Thứ nhất, mỗi con người chúng ta đều thuộc về một thời đại, không ai có thể tách khỏi thời đại của mình như nhảy ra khỏi cửa sổ (ý của PhơBách). Thời đại mới với những nội dung và đặc điểm của nó sẽ tác động đến tư tưởng, tình cảm giúp TN hình thành nhân cách và đời sống của mình.

Thứ hai, nghiên cứu và tìm hiểu thời đại là con đường để bắt nhịp cùng cộng đồng, nếu không sẽ tụt hậu và lạc hậu. Lịch sử đã chứng minh điều này.

Do vậy, nếu ai trong chúng ta nếu cứ hồn nhiên sống trong thời đại của mình thì chẳng khác nào những người ấy không có trí khôn. Trước những đòi hỏi của thời đại buộc TN phải mở rộng tầm mắt ra năm châu, bốn biển để tìm kiếm để giao hòa, để vươn lên cùng thời đại.

Không phải đến bây giờ ta mới nói đến hội nhập và giao lưu. Lịch sử Việt Nam đã có truyền thống đó. Ngay từ cuộc tiếp xúc Đông – Tây đầu thế kỷ XX, Phan Bội Châu,  Phan Châu Trinh những nhân sĩ trí thức đã hướng đôi mắt của mình ra bên ngoài. Tiêu biểu nhất đó là chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành đã hướng đôi mắt của mình về phía trời Tây, Người đã tìm thấy ánh sáng chân lý cứu nước, cứu dân.

Giờ đây, Việt Nam chính thức hội nhập kinh tế vào giao lưu văn hoá ở tầm độ cao trong thời đại toàn cầu hoá đó là một thế giới không ngừng mở ra. Thanh niên Việt nam là lực lượng đi đầu trong hội nhập. Bài toán về hội nhạp đòi hỏi thanh niên  hiểu cho đúng về bản chất của hội nhập để có một cách thức đúng đắn trong bước tiến của mình.

Một là, hội nhập để hiểu hơn thế giới, hiểu hơn kinh tế thị trường, kinh tế tri thức, hiểu hơn đối tác, bè bạn, để nâng mình lên ngang tầm thế giới.

Hai là, hội nhập để thu hút tinh hoa của thế giới làm giàu cho quê hương, đất nước, để thấy ta trong sự đối sánh với bên ngoài để loại bỏ cái xưa cũ, lạc hậu.

Ba là, hội nhập để khẳng định mình, tìm chổ đứng của mình trong cộng đồng thế giới, cho một cơ hội phát triển bền vững hưng thịnh.

Như vây, con đường duy nhất để đạt được mục đích đó với TN là phải không ngừng học tập, thâu nhận tinh hoa của thế giới để hoàn thiện mình về trình độ và năng lực thực tiễn. Cụ thể phải học giỏi chuên môn, giỏi khoa học – công nghệ; phải giỏi ngoại ngữ, phải sử dụng thao tin học (công cụ đa năng, hữu dụng) cũng có nghĩa là TN ta phải ‘chuẩn hoá’, ‘hiện đại hoá’ và ‘xã hội hoá’ tức là vươn lên trình độ ‘toàn cầu hoá’.

Tuy nhiên, quá trình đó không thể là quá trình thả lỏng, tự do thiếu nguyên tắc mà là quá trình có ý thức sáng suốt, tình cảm và có bản lĩnh, có cơ chế tự bảo vệ bản sắc, khí chất dân tộc. Điều đó đòi hỏi ở TN lòng yêu quê hương, đất nước, biết giữ gìn và phát huy bản sắc dân tộc. Hội nhập trên nền tảng Tổ quốc, quê hương. Sao cho văn minh vật chất không nhấn chìm hay xoá nhoà chúng ta.

TN Việt Nam phải đi từ truyền thống đến hiện đại. Truyền thống ở khía cạnh giá trị mãi là bệ phóng cho thanh niên Việt Nam vươn cao, bay xa./.